Học chữ NGỘ
Hỷ, nộ, ái, ố tệ như nhau. Tham sân còn vận hành thì có tâm sẽ nhảy liên tục cung bậc đó.
Dọa dịch, sợ nên yêu vaccin, tranh tiêm, tiêm được thì vui. Khoe, nổ, check in hay người mẫu đẹp cần tới sugar daddy mới có hàng ngoại để chích.Tham sợ mất nên lo, nên sợ, sang yêu vacc như 1 sản phẩm tất yếu của hệ thống. Tiêm xong vui. Ai không được hàng ngoại thì giận, lo, chạy chọt. Tham mà. Tham thứ được “nhồi đầu là tốt”.
Có người còn khoe chạy được 3 mũi ngoại cho cả nhà. Cung bậc hỷ, nộ, ái, ố uế có đủ.
Sợ, tham, ích kỷ đẩy mọi người vào Cuộc đua ôm giữ thứ hóa chất, độc hại như của báu. Anh quản lý tính tới làm sổ có 7 ô cho 7 mũi cơ. Rùi nay chán mớ luôn.Có tham hiện ra ở muốnThứ gì thỏa mãi muốn là hỷ vui.Thỏa nữa là mê ái.Không đạt thứ muốn, thì giận, hờn sân si.Cung bậc khác nhau của tham. Cần biết mà diệt. Không chỉ diệt mỗi sân mà quán sâu vui, buồn, sướng, mê mà diệt nữa.Tâm diệt được thì sẽ an, tĩnh, tịnh trong mọi tình huống. Bệnh không sợ, dịch vẫn tĩnh, tĩnh an từ tuệ hiểu, làm chủ chứ không phải ngu si hưởng thái bình.Hàng ngoại không tham, tiêm hay không không đổ vấy…. họ có năng lực làm chủ cái đó, thuận theo thời mà sống, dựa thời mà sửa.Từ, bi, hỷ, xảYêu thương người khác, muôn loàiGánh lo cho ngườiVui cười mọi lúcBuông xả tư duy sai, chấp kiến được học, kiến thức được dạy, học mà như không, biết vì không biết gì cả. Toàn tâm vô vị lợi, vị kỷ làm với chánh niệm, gạt quên thứ sân si, bản ngã, mớ kthuc vô ích.
Xả vật chất, tiền tài đã khó. Thầy tu bảo xả tâm, xả thứ m biết, xả chấp kiến mình có, được dạy hay ngộ còn khó hơn. Xả được đã thắng được chính mình. Không bị dao động cảm xúc hay tâm ma khống chế. Tâm an tịnh hay bất biến giữa đời vạn biến. Thầy bảo thánh nhân dạy thế gian có mấy người được vậy đâu.
Biến côvitd, vaccin, các vấn đề sức khỏe làm cơ chứ không phải nguy, làm sức, động lực, tinh tấn chứ ko phải mối nguy ôm rùi gặm nhấm.
Ceo, gdoc, mtq, đại tướng, đại tu, gsu, bsi, đại gia… tiêm xong acay. Từ bực sang hành cơ.
Thứ đơn giản mà hiệu quả thì khéo người không tu cũng có thể đốn ngộ cô á
Gậy ông đập lưng ông, dân khôn rùi, đừng kêu ca, phàn nàn cái sai, sân giận với nó.
Kịch nhà cái còn nhiều. Nhiều món, bài, vở, nút thắt, nhấn, nhả, xoa, dọa…
Chuẩn bị bằng cách tốt nhất trang bị skhoe cho mình, bớt si trong ăn, sống, bớt tham muốn trong đòi hỏi, sinh hoạt. Tuệ tự sinh khi thấy thuận lý và nghịch lý.
Mượn đà họ sai mà ko hối cải làm tới, mượn cáu giận làm tận cùng, lật ngược thế cờ chứ đừng nên làm việc thừa là phê phán, adua khen cũng tệ như chê. Cần giải pháp. Vậy thui.
Bản ngã đến từ chấp. Độ chấp, độ tham, sân, thiếu hiểu biết và bản ngã tỷ lệ với nhau. Người càng giỏi càng ít chấp, càng khiêm tốn (ít cái tôi). Thức ăn của bản ngã (ma tâm) là cảm xúc vui, dễ chịu, cảm giác mỹ miều như hơn người cao, thanh, giỏi, nhẹ, khác biệt, độc nhất hay dị hợm. Hiểu biết ít, tham đắm cảm xúc, cảm giác, ham nuôi cảm giác, nịnh nọt nhiều, thích nghe theo ý chứ không phải nghe sự thật thì sớm muộn sẽ tới tự diệt vong.
Con quỷ hay ma tâm tự tạo được nuôi dần, xâm chiếm bản thể. Ngã cao thì cũng ngu si lớn, dễ mê, dễ tin thứ vừa tai, và dễ ghét thứ ngược mình tin. Rồi ngã ngồm ngoàm tham lam vơ vét như con quỷ đói, tìm cách thỏa mãn các mũi, mắt, tai, xúc chạm da, và (như) ý. Đô nặng tăng dần, tham lam, muốn cho mình, thiếu hiểu biết, thiếu trí tuệ, vô tâm thì dần là con nghiện của trụy lạc, của ma tâm. Tâm ma chế ngự. Tâm tham giận, ích kỷ không bao giờ thấy đủ, luôn thấy thiếu dù rất dư thừa, luôn lo lắng, sợ mắt danh, mất tiếng, mất tiền, mất của hay mất an toàn. Khó thấy đủ thì nói gì tới cảm giác vui, bình an, tĩnh tại.
Dù thông minh mà ngã cao, sống cảm xúc thì cũng dễ bị dụ, bị lừa, bị sai khiến.
Con người chỉ làm thứ người ta TIN là đúng. Còn làm cách nào TIN mọi thứ là đúng, như thứ người này thờ thì người kia tin là cấm kỵ, là trò của nhà cái!
Chủ ngã, chủ tâm, nâng tư duy, tiết chế, điều hòa, làm chủ các cảm thọ, không tham đắm, và cũng không ghét bỏ. Vì không giữ cái này mà ghét cay ghét đắng thứ kia thì khác gì tham giữ đau. Thứ ghét tồn tại dựa trên có muốn và ngược muốn thui. Tham sạch, tham ngon, tham tự nhiên, ghét đường, ghét bột, ghét gạo trắng thích gạo đen… nhưng uống, tắm, đánh răng với nước tiểu thì NIỀM TIN về cái gì là sạch, là đẹp, là ngon, là tốt, là tự nhiên bị nhập nhằng đánh tráo bởi trùm cuối nhà cái rùi.
Ngược lại là vô ngã, hòa đồng, trung dung, kiểu thứ phổ thông không độc như nghĩ không tốt như cài thì sao cũng được, ung dung mà sống. Không chấp, không ghét.
Xả ly chi kiến, xả muốn, xả kiến chấp, nghi hay xả dần thứ tin là kiến thức (vì có thể là tà kiến sai lầm), tập trung giải pháp, vấn đề, chứ không phải cái TÔI.
Có xả mới an, mới định, mới tư duy tốt, mới không bị thiên kiến cá nhân, hay tà chấp ảnh của ngoại cảnh hưởng lên tư duy, phán đoán, ra quyết định và hành động. Hành động chính là gieo duyên, hay gieo nhân, quả.
Cái tôi hay ngã nhỏ mới dễ buông, xả, trong đó buông cả thứ sai lầm để đón luồng tri thứ mới, tư duy mới sắc bén, kỹ năng ra quyết định đỉnh cao: kiểu chi phí tối thiểu mà hiệu quả tối đa.
Làm chủ vị giác, khướu giác, xúc giác, cảm giác, cảm thọ chứ không để bản thể là nô lệ của chúng.
Từ đa nghĩa
Kiếp, mạng, người dễ nhầm với nhau là số người ảnh hưởng hay số kiếp ảnh hưởng.
Kiểu lives số nhiều của life có thể là lượng kiếp, hay só lượng người.
Người xưa dùng từ đa nghĩa, thị giả sau cứ nghĩa đen táng với phán thì toang
1 câu nói, hdong ảnh hưởng Tỷ người. Hay hằng hà sa người, hà sa mạng sống
Mà con giời diễn giải là kiếp thì xong
Hàm tổng, nhân duyên không nhìn thấy, không nghe, khó cảm nhưng tỷ duyên gặp nhau phút hiện tại là Quả hay nhân có thể nhìn, nghe, sờ, dễ cảm được.
Như ta không gặp hay Donald Trump không biết ta tồn tại, nhưng hành động ông làm có tác động nên nhân quả của triệu, tỷ người ở mức khác nhau.
Lũ ở đâu đó có thể là hậu quả của chặt khóm cây cách đó cả ngàn km và trước đó cả trăm năm.
Trầm cảm, tự kỷ, thịnh vượng, ốm, đau cũng là quả của hiện tại và duyên của tương lai.
Duyên/nhân/quả hiện tại: F = f0 của A x F1 của B × f3 của C + F100 của Y – Fn của Z.. chuỗi vận hành vô thường liên tục.
BÓC PHỐT CÁI VỤ VỖ/ ĐẬP CỦA THẦY Đào Duy VănCái sự học là phải học cả đời quý vị ạ, nhất là theo cái nghiệp chữa bệnh. Với Mị phương pháp chữa bệnh nào cũng hay, cũng vi diệu và đều mang lại lợi lạc, dù là đơn giản hay phức tạp, thì tất cả đều có cái lý riêng và đều tuân theo nguyên tắc chung là “Thông bất thống”. Cách chữa bệnh “Lót khăn vỗ” cũng không nằm ngoài nguyên tắc đó. Nhưng vốn tâm lý con người luôn ưa cái phức tạp, nói càng phức tạp, càng khó hiểu lại càng thấy cao siêu và cho đó là vi diệu, lạ là chỗ đó và cũng mất nhiều tiền là chỗ đó. 🤣🤣🤣
Hôm qua, đang hành nghề “vung búa xốp cho một bệnh nhân khác thì có cô bệnh nhân bên cạnh bảo: “Cái bài vỗ thấy đơn giản mà nó hay thiệt, cô hết hẳn hụt hơi, khó thở”. 😊Đây gọi là: Vung búa xốp đập càng nhiều lại càng khỏe ra. 😅😅😅
Cơ mà nó cũng có cái lý của nó, theo YHCT thì Tạng phế – Phế có nghĩa là phổi – cơ quan hô hấp quan trọng của cơ thể. Vai trò của tạng phế trong lục phủ ngũ tạng như sau:👉Phế chứa khí: Hô hấp là chức năng chính của tạng phế và đóng vai trò giúp mang lại sự sống của cơ thể. Mọi hoạt động của cơ thể đều sẽ ngừng hoạt động nếu không có hô hấp. Chức năng phế chứa khí thể hiện ở vai trò tiếp nhận khí oxy cho cơ thể, sau đó lọc và thải ra môi trường một lượng khí carbonic (CO2). Vòng tuần hoàn này được lặp lại nhằm cung cấp dưỡng khí cho các hoạt động trong cơ thể;👉Phế hợp bì mao: Chức năng này được thể hiện ở khả năng đóng mở các lỗ chân lông trên cơ thể của tạng phế. Vì vậy, phế khỏe mạnh sẽ giúp quá trình đóng mở các bì mao diễn ra trơn tru. Ngược lại phế hoạt động kém sẽ làm cho quá trình đóng mở bị ảnh hưởng, các tác nhân gây bệnh có thể xâm nhập vào cơ thể và gây ra các bệnh lý như ho, đờm, hen suyễn…👉Phế chủ thông điều đạo thủy: Phế là cơ quan có vai trò điều hòa thủy dịch trong cơ thể, trường hợp phế bị tổn thương sẽ gây ảnh hưởng đến quá trình lưu thông thủy dịch và dẫn đến ứ đọng, gây phù nề;👉Phế chủ thanh: Phế có vai trò xuất ra âm thanh và tiếng nói. Người có phế khỏe mạnh sẽ có âm thanh to, rõ ràng trong trẻo; ngược lại người có phế hư sẽ có âm thanh khàn đục và có thể kèm theo các biểu hiện như ho, sốt, có đờm…👉Phế khai khiếu ra mũi: Mũi là cơ quan có liên kết mật thiết với tạng phế. Vì vậy phế khỏe mạnh thì hơi thở nhịp nhàng, phế yếu thì hơi thở gián đoạn, khó thở và thở dài.
Đấy là Mị chỉ nói một tý tỳ ty trong YHCT, chưa nói đến quan hệ ngũ hành, tạng phủ, mẹ con,…nhé.
( Hôm nay Mị Nguyễn Nhung mới học được có thế thôi😅😅😅.)
Thầy tôi dậy: “Việc, thứ đơn giản mà hiệu quả, sát đạo.Thấy là do đủ căn, Duyên.Hiểu là do tuệ, HUỆ.Hiểu mà làm là do TÂM, tánh.Làm đạt kết quả hay không là do Tầm, TÀIĐộ tinh tấn, khát khao, vì GÌ.”
Nó cũng đúng trong mối quan hệ, học tập, kinh doanh, thành bại của việc.
Không thấy thì vô duyên, thấy không hiểu thì si muội, hiểu không làm thì vô tâm, làm mà không ra gì, không tới đầu thì bất tài, vô tầm.
Nói gì chữ tu, chữ nhân, chữ nghĩa, đẹp mặt, trí huệ, thần thông, chữ đạo hay tiên tri, thiên cơ, chứng, đắc, thiên mệnh. Toàn sàm ảo, ngã mạn, siêu ngã, vi ngã, tự ám thị… ma đạo sai đường đó. Nếu định tu thì cẩn thận.
Ngã còn, sân còn, si còn, vô tâm, vô tầm mà nói tu thì cẩn thận ma đạo, tự đi sai, hay bị dẫn dụ sai.
Sân, si chính là tâm ma do tự tạo ra, che mờ, xuyên tạc nhiều thứ bạn thấy, làm khó thấy bản chất – con quỷ trong bạn- Chiến thắng nó là chiến thắng bản thân. Nên đừng nghĩ tự tin bạn đã thắng nó. Vì thánh nhân, vĩ nhân, cả đời cố thắng được chính mình mà mấy ai thắng được bản thân đâu.
Tu hiểu đơn giản, đo ở giúp đời, giúp người, tu là sửa tâm,q sửa mình để giúp người. Giúp đo bằng kết quả, không đo bằng mồm.